Tới cửa hàng bán xe lớn nhất khu thứ bảy, trước cửa là mấy nhân viên bán hàng với khuôn mặt tươi cười.
Triển Dực xuống xe, mắt mọi người sáng lên, giống như thấy khối thịt ngon lành biết di động.
Bạch Vũ thấy Triển Dực muốn vào trong, hắn nhỏ giọng nói, “Cái loại ăn xài hoang phí với ấn tượng bề ngoài của cậu thật sự rất không hợp nhau, cậu có cảm thấy có chút nông cạn không?”
Triển Dực nhìn hắn một cái, “Tôi đã bao giờ nói mình là loại người có chiều sâu chưa? Tôi chính là dạng nông cạn.”
Bạch Vũ sách một tiếng, “Tôi thích!”
Triển Dực hỏi một nhân viên quen thuộc, “Xe của tôi đâu?”
“Ở trên lầu.” Nhân viên nhiệt tình dẫn đường, “Tam thiếu gia biết tin tức nhanh ghê, hàng vừa mới về.”
Lầu hai so với lầu một xa hoa hơn rất nhiều, chiếc mà Triển Dực thích thì có người đang thử.
Bạch Vũ nhìn thoáng qua người thử xe, mới hiểu ra Triển Dực so với nông cạn phải nói là cách xa vạn dặm, vị trước mắt mới là nông cạn.
Người thử xe là một nam tử trẻ tuổi, xem ra là con người, tóc đen, mắt đen, có trang điểm, nếu chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua thì sẽ tưởng lầm là hắc huyết tộc. Hắn mặc một bộ đồ trắng, ngồi bên trong chiếc xe màu đen, bên cạnh có một cô gái vô cùng khêu gợi, phỏng chừng là bạn gái.
Nhân viên bước tới trước đầu xe một chiếc khác, là chiếc màu bạc, giới thiệu với Triển Dực, “Chiếc này là xứng với cậu nhất, dựa theo yêu thích của cậu, động lực tăng thêm gấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-da-di-van-luc/804057/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.