“Cốc cốc cốc”
Sau ba tiếng gõ cửa, bên trong liền truyền ra một giọng nói nhu hòa, “Mời vào.”
Triển Dực đẩy cửa ra, bước vào văn phòng trường.
Trong phòng làm việc thoang thoảng mùi thuốc lá.
Có một người đàn ông trung niên mặc áo sơmi trắng, tây trang vàng nhạt đang ngồi xử lý một vài văn kiện, trong tay cầm điếu thuốc mô phỏng. Loại này đã sớm thay thế thuốc lá thật, nó có thể giúp đầu óc thư giãn, đương nhiên, ngoại trừ chất nicotine ra.
Người nọ ngẩng đầu, vươn tay đẩy kính Monocle (Loại kính một mắt).
Triển Dực đánh giá ông ta một chút — Người này có một con mắt màu đỏ, một con mắt màu nâu, kính Monocle được đeo bên mắt nâu, mắt đỏ không đeo gì.
Bạch Vũ nhìn Triển Dực — Là một hỗn huyết.
Triển Dực bất động thanh sắc nhưng người kia đã đứng lên, vóc dáng cân đối, nhã nhặn nho nhã.
“Xin chào, tôi là Carson.” Người nọ vươn tay muốn bắt tay Triển Dực, vừa nhân cơ hội nhìn màu mắt của hắn.
Triển Dực kéo ghế ra ngồi xuống, vẫn không lên tiếng, Carson lại có vẻ câu nệ, thấp giọng nói, “Nghe nói có hắc huyết tới làm bác sĩ, tôi cũng thấy hoảng sợ.”
Triển Dực nhìn hắn, tận lực bắt chước theo vẻ cao ngạo lạnh lùng của hắc huyết trong tưởng tượng, “Hẳn là đã có người nói với ông là tôi tới đây để điều tra.”
“Tôi biết.” Carson gật đầu, lấy một xấp tài liệu trong ngăn kéo ra, “Đây là tư liệu của tất cả học sinh trong trường, còn có vài giáo viên…”
Triển Dực cầm tài liệu, “Phòng làm việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-da-di-van-luc/804116/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.