Âm Lăng Triệt cười khẽ, chậm rãi mở miệng, ánh mắt phóng đãng không kiềm chế được nhìn Huyết Hồ, con ngươi đen tuyền hiện lên một đạo u quang.
“Phải không!”
Huyết Hồ hừ lạnh một tiếng, hai mắt lạnh lùng, nhếch miệng cười lạnh, tà nghễ nhìn Âm Lăng Triệt: “Ta chỉ biết ta muốn gì là có cái đó, cho tới bây giờ không có gì là không chiếm được ! Chỉ cần ta muốn, thần khí thần thú, kể cả thiên hạ này tất cả sẽ nằm trong lòng bàn tay của ta!”
Lời nói cuồng ngạo đến cực điểm mạnh mẽ nổ vang, Âm Lăng Triệt, Âm Lăng Mặc nghe vậy đều là ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía Huyết Hồ hiển nhiên là hơi dao động.
Trái lại Âm Lăng Phong đã từng nhìn thấy một màn này. Đây mới thực sự là Lam Vũ Lạc! Không! Là Huyết Hồ!
Hồ ly giả dối, âm ngoan, sát phạt quyết đoán!
Một người xuất sắc lại che dấu đi hào quang của mình - Huyết Hồ!
Rõ ràng là một cô gái nhỏ nhắn, rõ ràng là lời nói kiêu ngạo nhưng từ miệng nàng nói ra lại đương nhiên như vậy. Giống như, thế giới này, thiên hạ này vốn là của nàng.
Âm Lăng Triệt nhíu mày, trong lòng xẹt qua một tia hờn giận, giọng điệu có chút nghiêm túc: “Huyết Hồ, lời nói đại nghịch bất đạo này của ngươi mà truyền ra sẽ bị tru di cửu tộc!”
“Nếu ngươi thích cứ việc tru đi!”
Huyết Hồ nhíu mi. Bình sinh nàng ghét nhất là bị người khác uy hiếp, ghét nhất nói chuyện cùng người ngu ngốc. Hai điểm này Âm Lăng Triệt lại hội tụ tất cả.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-ho-thien-ha-cuong-ngao-sat-thu-phi/2466730/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.