Môi mỏng giơ lên, bàn tay thon dài trắng nõn của nam tử chậm rãi lấy đấu lạp trên đầu xuống.
Ách, vạn vật thất sắc, nhật nguyệt hòa tan.
Đây là quả thực là một yêu nghiệt nga. Khí chất xuất trần đạm mạc, dung nhan tinh xảo như được điêu khắc bởi bàn tay người nghệ nhân tài giỏi làm cho người ta sợ hãi than. Mày kiếm đẹp đẽ, đôi mắt hoa đào tà khí như có thể nhìn thấu được tâm hồn của người khác, làm rung động lòng người. Con ngươi đen mang theo mê hoặc trí mạng, tựa hồ có thể đem linh hồn người khác hút vào trong đó. Dưới cái mũi cao thanh tú môi mỏng khẽ nhếch, mang theo ý cười tà tứ.
Gió nhẹ thổi qua, mùi hương thơm ngát thoảng qua.
Hai mắt nhìn nhau, vận mệnh tương giao.
Kinh hồng thoáng nhìn, duyên si tam sinh.
Đến tột cùng ai là ai kiếp, ai ứng ai thệ, ai cuối cùng trốn không thoát ai bỏ lại một cái lao.
Thằng nhãi này quả thật là yêu nghiệt! Huyết Hồ nâng mắt chống lại cái nhìn đầy sủng nịch của hắn, đạm mạc mở miệng: “Cũng bình thường”
“Thật không?”
Đôi mắt hoa đào tà khí kia hơi nheo lại, trong mắt là ý cười trong suốt, thanh âm dễ nghe phiêu đãng ở bên tai Huyết Hồ.
“Thân phận?”
Con ngươi bình thản của Huyết Hồ nhìn nam tử, ánh mắt lạnh buốt, thản nhiên mở miệng dò hỏi, đơn giản rõ ràng không chút nào che dấu.
Tuấn nhan khuynh thành, thân thủ cùng huyễn thuật khó lường, thần long kiến thủ bất kiến vĩ (thần long thấy đầu không thấy đuôi),người này tất nhiên là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-ho-thien-ha-cuong-ngao-sat-thu-phi/2466734/quyen-2-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.