Ai nói nhị tiểu thư Lam gia là phế vật? Trước kia bọn họ xem trân châu thành củi mục, lầm minh châu thành bụi bặm. Cái nhìn của thái tử với Huyết Hồ lập tức thay đổi. Bây giờ, hắn rất thưởng thức thủ đoạn của nữ tử này.
Âm Lăng Mặc thấy thế khẽ cau mày, thần sắc đồng tình nhìn Lam Vũ Tích không đành lòng mà lướt qua. Nhìn sang bóng dáng của Huyết Hồ, trong con ngươi trong trẻo có một chút chán ghét.
Tuy nói hắn không có thấy rõ ràng là người nào làm. Nhưng bằng vào công lực cao thâm của hắn vẫn có thể cảm ứng ra vị trí của người gây nên. Lấy trong sạch của một nữ tử để lợi dụng, mặc kệ là xuất phát từ mục đích gì, người này không khỏi quá mức âm độc.
Trái lại Âm Lăng Phong từ một chốc khiếp sợ kia mặt có chút chuyển biến, con ngươi nhìn chằm chằm Huyết Hồ lại nhiều hơn một chút tìm tòi nghiên cứu.
Lục Trúc kinh ngạc nhìn một màn này, thật lâu vẫn nói không nên lời.
Lần này Lam Vũ Tích còn dọa người hơn so với ngày đó trong Lam phủ . Trước mắt bao nhiêu người nào là đệ tử nhà giàu ở Minh thành có uy tín, vương công quý tộc lại không mảnh vải che thân. Tại xã hội phong kiến như vậy từ nay về sau sợ là Lam Vũ Tích sẽ khó gả ra ngoài.
Đôi mắt đẹp của Lam Vũ Tích rưng rưng, âm ngoan nhìn lướt qua Huyết Hồ liền vội vàng rời khỏi.
Con ngươi Huyết Hồ nhìn bóng dáng rời đi của Lam Vũ Tích càng thêm lãnh liệt.
Lam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-ho-thien-ha-cuong-ngao-sat-thu-phi/76015/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.