Ba chiêu đó, song phương đánh ra, có tác dụng đo lường hơn là thủ thắng.
Song phương muốn biết công lực của nhau thế nào, và xuất thân từ môn phái nào.
Cho nên, họ dè dặt thái độ.
Du Bội Ngọc nhận thấy thiếu niên tuy cao ngạo song tuyệt nhiên không khinh địch.
Chàng cũng chẳng kém đối thủ, chàng cũng trầm ổn, cũng vững chắc bộ vị, kín đáo thân pháp, nếu không vì tình trạng bịnh hoạn, hẳn chàng cũng thích được giao đấu với hạng người như thiếu niên.
Bởi chàng nhận ra thiếu niên xuất thân từ danh môn thế gia, võ công đặc dị mà thái độ cũng bất phàm.
Lúc đó, ngoài bảy tám người xuất hiện trước đó, chận đường, đã có hơn mười người nữa từ trong bóng tối bước ra. Bao nhiêu người trước và sau đó tạo thành một vòng vây bao quanh hai đấu thủ, gồm luôn cỗ xe và Châu Lệ Nhi vào trung tâm.
Mắt người nào cũng ngời niềm oán độc. Thần sắc người nào cũng lộ vẻ khẩn trương.
Họ hoàn toàn tin tưởng vào thiếu niên áo đen, vô luận đối thủ có võ công như thế nào, họ cũng cầm chắc là thiếu niên phải thắng.
Qua ba chiêu dò đường, hai đấu thủ bắt đầu khai chiến thực sự. Mười chiêu nữa được trao đổi trong thoáng mắt.
Mười chiêu này, không có gì ngụy dị, kỳ bí, toàn là những chiêu thông thường.
Thiếu niên có công lực rất thâm hậu, song chiêu thức đưa ra chẳng có gì đặc sắc.
Nhưng, chỗ tầm thường của y không giống chỗ tầm thường của thiên hạ.
Phàm chiêu thức tầm thường, nếu tập luyện mãi, lúc sử dụng cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-su-vo-lam/1392760/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.