Trái ngược thì, Andrea vẫn dùng ánh mắt bất thiện nhìn cậu.
Kỷ Dụ đoán không sai, biểu tình cùng hành động của cậu lúc nãy đều đã loạt vào tầm mắt của Andrea.
Nhưng hắn cũng giống cậu, không thể nhìn thấy được cái gì nơi khung cửa sổ đó.
Có điều hắn so với cách Kỷ Dụ nghĩ vẫn là có chút khác biệt, hắn lại đem điều này để trong lòng.
Từ lúc đó đầu óc hắn vẫn không ngừng xoay chuyển thật nhiều ý nghĩ và phỏng đoán, dù cho chẳng có cái nào khiến hắn cảm thấy dễ chịu ngoài việc nó có thể đem lại cho hắn thêm một cơ hội tiến xa hơn một bước trên con đường này.
Cứ như vậy, hai người họ mỗi người một tâm tư, khó được nước sông không phạm nước giếng bình yên đứng dưới cánh cổng sắt thật lớn của biệt thự tiếp tục chờ đợi đám người đến đông đủ.
Khi thời gian càng chạy càng gần thời điểm tám giờ thì hầu như tất cả những người được chọn hôm nay đều đã tập trung ở bên ngoài cổng lớn biệt thự.
Kỷ Dụ chủ tâm đếm đếm một chút thì thật đúng như Andrea nói, ở đây đúng là dư ra một người.
Thành thử ở nơi này hiện tại có mười một người.
Vốn là một đám người đúng chung với nhau, hư hư thực thực cũng khó mà nhận ra sự khác thường này.
Ai biết tâm tư bọn họ thật sự rất sâu, có lẽ lúc đến đây đều mang theo ý đồ khác đi.
Cho nên không đến vài phút sự dư thừa này đã lọt vào sự chú ý của bọn họ.
Thời đại này thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-toc-alpha-than-vuong-ngai-la-cua-em/1136229/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.