“Vì sao ngươi lại ở chỗ này!” Sera khóc không ra nước mắt.
Tiểu hồ ly xoay người, “Vèo” một tiếng chạy ra ngoài.
“Ô ô ô, ta sợ tới mức héo rũ rồi.” Sera ủy khuất vạn phần che thân dưới, “Ta thật đáng thương.”
Jonas cười lắc đầu, đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo.
“Ngươi muốn đi đâu?” Sera ôm lấy hắn.
“Đi xem Danny, nó tìm chúng ta giờ này nhất định có việc.” Jonas vỗ vỗ đầu cậu, “Ngoan.”
“Sau đó còn có thể tiếp tục không?” Sera dùng đôi mắt lam long lanh nhìn hắn.
Jonas hung hăng hôn xuống mặt cậu, dùng hành động thay câu trả lời.
Phòng ngủ bên cạnh trống rỗng, chỉ có trên giường phồng lên một cục nhỏ, nhìn kỹ còn đang phập phồng.
“Ra đây.” Sera ngồi ở mép giường, chọc chọc cái cục phồng lên kia.
Cục chăn giật giật, từ bên trong con tiểu hồ ly cẩn thận bò ra.
“Có biết mình sai ở đâu không?” Sera nghiêm túc.
Tiểu hồ ly đáng thương hề hề gật đầu, dùng móng vuốt nhỏ bên trái cọ cọ móng vuốt nhỏ bên phải.
“Tìm chúng ta có chuyện gì?” Sera hỏi.
Tiểu hồ ly chớp chớp mắt, biến trở về thành thiếu niên xinh đẹp tóc đỏ.
“Thực xin lỗi.” Danny ủ rũ cụp đuôi, “Ta không phải cố ý muốn vào quấy rối.”
“Ngươi a, cũng ỷ vào ta quá chiều ngươi.” Sera thở dài, buồn rầu xoa xoa ấn đường, “Ta phải làm thế nào với người mới tốt đây, tiểu yêu tinh nghịch ngợm, tâm ta đã bị dẫm nát rồi.”
Lúc này còn muốn diễn? Jonas dở khóc dở cười, tự mình tiến lên hỏi Danny, “Đến tột cùng là chuyện gì?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-vuc-me-do/652604/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.