Minh Nguyệt là nữ quan Thượng Thực cục thời kỳ Thành đế, bởi vì hành sự rất chu toàn thủ lễ cho nên rất được tín nhiệm của Phụng hoàng hậu. Trong trí nhớ của Tiêu Trạm, bà ta chỉ là một cung nữ cô cô ôn nhu hiền hòa và giỏi làm điểm tâm.
Sau đó, vì chọc giận Thành đế mới bị đánh chết và ném tới bãi tha ma, chỉ là không ai ngờ rằng bà ta không những không chết mà vẫn luôn sống trong hoàng cung cho đến ngày nay.
Khi Minh Nguyệt chết, tuổi của Tiêu Trạm vẫn chưa lớn lắm, chỉ mơ hồ biết rằng Minh Nguyệt có liên quan đến cái chết của Phục Cơ năm đó. Tuy nhiên mọi chuyện đều đã qua rồi, Tiêu Trạm không còn quan tâm nữa, hôm nay xem danh sách kia mới biết rằng bà ta chính là nước cờ được Hồ thị chôn cực kỳ âm sâu.
Minh Nguyệt đặt hầu bao vào trong cái khay bên cạnh rồi chậm rãi đứng dậy, lại phủi nhẹ bụi bặm trên người, lúc này mới bước đến trước mặt Tiêu Trạm hành một lễ. Dù đã qua bao nhiêu năm rồi, tuổi cũng không còn trẻ nữa, nhưng nhất cử nhất động của bà ta vẫn tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt như xưa, trong lúc hành động còn khá là ưu nhã.
Mấy năm nay bà ta ẩn cư trong lãnh cung, nhưng lại bí mật chỉ đạo nghiệt dư của Hồ thị khích bác ly gián. Đám người của Trình nương cũng là nghe theo chỉ thị của bà ta mới to gan lớn mật hạ thuốc Nhạc Bình.
Tiêu Trạm nói: “Bà có biết tội không?”
Minh Nguyệt chậm rãi nở nụ cười:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huynh-truong-cua-ta-la-tien-de/465163/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.