Sáng hôm sau, Du Quai vừa tỉnh dậy đã ngửi thấy mùi hương thơm nức.
Feitan không biết đã rời đi từ bao giờ, Du Quai dụi mắt ngồi dậy, ra khỏi phòng, nhìn thấy mấy nồi niêu thức ăn đang toả hơi nóng nằm đó. Mấy năm qua, tay nghề nấu nướng của Pakunoda ngày càng tốt lên, nhưng cô chỉ xuống bếp cho Chrollo và Du Quai. Cô quay lại thấy Du Quai, dịu dàng nói: "Tiểu Quai dậy rồi à?"
"Ưʍ." Du Quai nghĩ nghĩ một lát, nhớ ra Pakunoda, nói: "Pakunoda, chào buổi sáng." Cuộc đời nó không có bao nhiêu phái nữ xuất hiện, nên hầu hết nó vẫn nhớ.
"Chào buổi sáng, em đói chưa? Lại ăn bữa sáng nè!"
"Ưn."
Du Quai nhảy xuống cầu thang, thấy Chrollo đang ngồi đọc sách. "Chrollo, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng." Chrollo xoa đầu nó. "Anh đang đọc sách, tránh xa ra nhé." Chrollo cũng phát sợ sự phá hoại của nó.
"Kukuku, trái táo nhỏ~ quên mất anh rồi à~" Hisoka ghé vào nhéo má Du Quai: "Ah~ lần trước~ anh rất thoả mãn đó~~!"
Kiểu nói chuyện đen tối này không tạo ảnh hưởng gì đối với Du Quai, nó chẳng hiểu, lễ phép đáp: "Hisoka, chào buổi sáng." Sau đó ngồi ngay trên bậc thang chờ bữa sáng.
Chỉ một lúc, Pakunoda liền bưng đĩa thức ăn đầy ắp ự, có trứng chiên, xúc xích hun khói, bánh mì. Pakunoda càng trưởng thành, bản năng làm mẹ càng trỗi dậy, nhưng Phố Sao Băng không có trẻ em thực sự, những đứa trẻ bên ngoài không được cô yêu thích, chỉ có Du Quai là cô có thể dành hết tình cảm mà cưng chiều. Không nỡ để nó tự động tay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hxh-dong-nhan-thuan-tuy-thien-nhien-ngo/1046239/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.