Đương nhiên, Chrollo không thể để mặc Pakunoda bị Feitan gϊếŧ, anh khẽ mỉm cười, nói: " Nhắc mới nhớ, đúng là tôi có từng nghe qua về một gia tộc sát thủ nổi tiếng, thường thường trẻ con nhà đó 3 tuổi cũng đã bắt đầu đi làm nhiệm vụ rồi. Không biết liệu có phải........"
Feitan nghiến răng, hung hăng trừng mắt nhìn Chrollo rồi quay sang phía Uvogin và Nobunaga: "Du Quai, lại đây!" Dù không nhìn thấy, nhưng hắn có cảm giác nó đang ở đấy.
Feitan vừa dứt lời, Uvogin và Bobunaga cũng quay sang, rồi đứng khựng lại. Chỉ cách cổ họng hai người 1 cm là một bàn tay với móng sắc nhọn. Chẳng biết từ lúc nào, Du Quai đã đứng giữa hai người, một chân đạp lên thân đao của Nobunaga, chân kia giẫm lên nắm đấm của Uvogin, hai tay móng sắc ngọt kề cổ hai người. Chỉ cần sượt tay nhẹ nhàng là cả hai sẽ máu me be bét.
" Không cần gϊếŧ họ, lại đây."
Du Quai nghe lời thu tay lại, nhảy về bên Feitan, rồi bị hắn ôm ngang, nhảy lên tầng hai, ném lên giường.
"Ngoan ngoãn nằm ngủ, không được chạy lung tung."
Du Quai gật đầu, nói:" Feitan, pyjama." Nó biết khi đi ngủ phải mặc pyjama, nhưng lại không biết tự thay đồ. Feitan cũng đã quen, mắng mấy câu, nhưng vẫn mặc quần áo cho nó rồi nhét thằng nhóc chết tiệt vào trong chăn.
Làm Feitan tức giận bỏ đi xong, Chrollo cũng không bỏ qua thời cơ thu mua lòng người, anh mỉm cười với Uvogin và Nobunaga:" Làm một đồng bạn, tôi nghĩ chúng ta đều đã thể hiện đủ thực lực của mình. Không biết hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hxh-dong-nhan-thuan-tuy-thien-nhien-ngo/1046331/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.