Type: Thanh Mạn
Nếu có ai đó khiến người trong phút chốc vừa có thể lạc bước trên mây vừa có thể rơi thẳng xuống vực sâu…
Vậy thì hãy cách xa người đó một chút, nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Gần vua như gần cọp, đạo lí này ngay cả tiến sĩ mới vào triều cũng biết rõ, nhưng Tề Thiên Sanh hắn lại khinh thường, trên đời này ngoại trừ Thái hàng Thái hậu, còn ai có thể khiến hắn đang lạc bước trên mây bỗng dung rơi thẳng xuống vực thămt được? Người khiến hắn cảm tháy nguy hiểm như vậy có tồn tại sao? Có thật không? Người đó ở đâu? Kêu ra đây xem nào…
Có.
Thật sự có.
Hắn không cần kêu gào, cũng không cần tốn sức tìm kiếm.
Ngườu này thực sự tồn tại…
Người đó không phải hoàng đế, cũng không phải Thái hậu. Nàng chính là một cô nương tay không tấc sắt, không có uy quyền, ngốc như gà gỗ, nhát như chuột nhắt, mềm mại không hề có sức sát thương giống hệt miếng đại hũ, nhưng nàng lại có thể làm được chuyện đó.
“Ngươi… cũng đùa cợt với thị thiếp của tủ phi như vậy sao?”
Chỉ một câu hết sức đơn giản như thế, cũng có thể khiến hắn đần cả người, nếm trải cảm giác khó xử nhất đời này.
Một khắc trước đó hắn còn chìm dắm trong đôi môi mềm ngọt khó lòng dứt ra,thế mà chỉ một khắc sau nàng đã thoải mái nhẹ nhàng vạch trần bết nhơ bê bối của hắn, gương mặt tò mò kia như con dao sắc cắm sâu vào ngực hắn.
Trong nháy mắt vị ngọt lịm như hơi nước bốc đi hết, chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hy-du-ky/1946640/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.