Tuy bị bọn cường đạo tạo nên chút phiền phức, nhưng cũng may hết thảy đều không làm khó được bọn họ, một người ra kế một người xuất lực hai ba lần liền tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.
Đoạn đường này có người hợp tác cùng cười cùng nói, đi chung đường cũng không tịch mịch nữa. Theo cách nhìn của Theseus, Hermes là một người thông minh hài hước, một lữ nhân phiêu bạc khắp nơi, nhưng hắn nào biết cất giấu đằng sau nụ cười kia là một vết thương sâu hõm?
Hermes cũng không lộ ra vẻ bi thương trước mặt người ngoài, người không biết sự tình căn bản không thể thăm dò thế giới nội tâm của y.
Thế nhưng, đến khi màn đêm buông xuống, khi hết thảy đều rơi vào yên tĩnh, chỉ còn mình y liếm miệng vết thương.
Kí ức như dòng thủy triều không cách nào ngăn cản cứ vọt về phía y, cho dù ở trong cõi mộng, cứ một lần lại một lần tái diễn… những cảnh tượng tốt đẹp hay thống khổ: khi hắn theo đuổi mình, mỗi câu mỗi lời đều ngon ngọt; khi hắn đẩy mình ra, trong mắt nhìn qua chỉ còn lại quyền lực; thậm chí còn mơ thấy cảnh trong mật thất, hắn cùng Athony âm mưu diệt trừ Ganymede như thế nào…
Nổi đau dày vò thành một khối, hóa thành tiếng khóc nức nở ẩn nhẫn trong màn đêm.
Ánh trăng chìm về phía tây, bóng đêm càng thêm thâm trầm, giống như tầng tầng lụa đen bao phủ tới, ôn nhu bao bọc lấy y.
Trong bóng đêm, ai đó vươn đầu ngón tay nhẹ nhàng mà xoa mở ấn đường nhíu chặt, cúi đầu, hôn đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hy-lap-dong-kinh-than-thoai/2188412/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.