Mùng bảy trở lại làm việc, người ở ga tàu cao tốc rất đông, Vu Chu mang theo vali cùng ba mẹ xuống xe vào trạm, bà Triệu mang theo hai túi hàng tết, dặn dò Vu Chu xúc xích phải nấu rồi mới cắt, nếu hấp sẽ quá mặn.
Vu Chu nghe tai này ra tai kia, nhìn xung quanh trong đám đông đang bắt đầu khởi động, rốt cuộc ở bên cạnh hàng ngũ khu kiểm tra an ninh nhìn thấy Tô Xướng. Cô mặc áo lông dài mỏng manh, bên cạnh là một chiếc vali du lịch nhỏ màu bạc, đứng ở góc, một tay đút túi một tay trả lời WeChat.
Vu Chu lén gửi tin nhắn cho cô: "Em vào rồi, đang kiểm tra."
Tô Xướng ngẩng đầu, mờ mịt nhìn sang, ánh mắt dừng lại ở Vu Chu, khóe miệng cong lên. Vu Chu cười với cô, lặng lẽ chỉ hai người trung niên phía sau, hình thành khẩu hình: "Ba mẹ em."
Tô Xướng cười gật đầu, chỉ chỉ bên trong, ý bảo cô đi vào trước.
Hiếm khi có được một biểu cảm dí dỏm, Vu Chu cảm thấy bạn gái nàng thật sự là xinh đẹp tuyệt trần.
Nàng nhanh chóng kiểm tra an ninh xong, kéo vali đeo túi sách nhỏ chạy nhanh hai bước, đi theo phía sau Tô Xướng, ngắm bóng dáng có khí chất của cô.
"Chúc Chúc, con có nghe thấy không." Bà Triệu vẫn đang dong dài.
"Nghe rồi nghe rồi ạ." Vu Chu nhìn bóng lưng Tô Xướng, "Con không hiểu sẽ gọi điện thoại cho mẹ, gọi video, mẹ dạy con, được không?"
"Ờ, vậy cũng được." Bà Triệu gật đầu.
Phòng chờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hy-vong-em-that-su-hanh-phuc/2865022/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.