Trong hai ngày tiếp theo đó tôi đã kết luận rằng Adam và tôi đã sai về những cảm giác lãng mạn ấp ủ giữa Huấn luyện viên và Stacy - ít nhất thì cũng sai về phía Stacy. Khi tôi nói chuyện với chị vào tối chủ nhật, chị bảo tôi là chị định sẽ đến xem trận lacrosse hôm thứ 3 được tổ chức ở trường trung học cũ của chị, và sẽ đem bánh cookies cho đội Tilson như là một lời cảm ơn dành cho Huấn luyện viên và Adam. Nhưng chị không hề xuất hiện.
Buổi tối hôm đó, khi ghé qua nhà tôi, chị hỏi về trận đấu, giải thích rằng chị đã quá bận và quên béng mất chuyện đó. Thế rồi chị khoe với ông ngoại và tôi chị đã bận rộn những gì, trải khắp trên mặt bàn ăn và sàn nhà những kế hoạch về ngôi nhà mới của chị và Travis - một nơi đủ lớn để chứa cả đoàn quân trinh thám. Chị lôi mẫu giấy dán tường và mẫu vải ra, cũng như những bức ảnh về tất cả đám đồ đạc đắt tiền mà họ đang mua nữa. Tôi nghi ngờ chuyện Huấn luyện viên có đủ tiền để mua dù chỉ một thứ trong đó. Stacy nói say sưa về những kế hoạch của chị và Travis y hệt như sáu tháng vừa qua; đối với chị mọi chuyện chẳng có gì thay đổi cả.
Không, tôi mới là người đang cảm nhận và hành động khác hẳn. Tối muộn hôm ấy tôi nhận được một cái email từ Daniel nói rằng hắn đã đổi ý và muốn tham gia buổi vũ hội cũng như lễ cưới. Tôi không nổi điên, nhưng tôi cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/i-do-tinh-yeu-dich-thuc/265852/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.