Tôi đến tiệm thuốc lúc đại phu đang phơi dược ở sân, sân nhà không lớn lắm, bao quanh là dãy nhà nhỏ bé.
“Lão phu, cho thuốc vào đi, sắp mưa rồi”
“Vị cô nương đây là...” đại phu quay ra nhìn tôi
“À, anh trai ta cứu tên đầy máu đó, ta đến xem sao” tôi quên mất đang mặc nữ trang mà hôm đó đến đây tôi đã cải trang “lão phu, ông mà không cho thuốc vào sẽ ướt hết, thật đó”
“Trời nắng như này, không sợ” lão phu xua xua tay “vị đó đã tỉnh lại rồi, vẫn đang dưỡng thương ở trong nhà đó, nếu cô nương muốn vào xem thì cứ tùy tiện nhé”
“Được”
Tôi đi vào gian nhà lão phu chỉ, gõ cửa lấy lệ 3 tiếng rồi mở cửa vào luôn.
Trên giường, kẻ đó đang nằm nhắm mắt, ngũ quan cũng ổn, mặc dù lau bớt máu nhưng vẫn còn vết máu khô đọng lại trên quần áo.
“Ngươi nên thay quần áo”
“Ngươi là ai?”
“Đại ca, trí nhớ của ngài cũng ngắn hạn quá rồi đó, hôm đó ngươi chạy đến ngất ngay trước ngựa của ta...anh trai ta, ngươi còn lấy mất hai lọ dược cực phẩm anh trai ta đổi được.
Mạng ngươi là được nhặt về, ngươi dễ quên quá vậy?”
“Đa tạ, là tiểu nhân không biết, sau khi tiểu nhân khỏi nhất định sẽ hoàn trả anh trai ngài”
“Bỏ đi” tôi tiến đến cửa sổ, mở cửa sổ ra “phòng u ám quá cũng không tốt”
Ánh sáng chiếu vào, ngũ quan của hắn rõ ràng hơn, nhan sắc này, cũng là mỹ nam, tôi nhướn mày nghĩ thầm ‘cũng may là không xấu, chứ không nhan khống như mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/im-here-nhu-la-em-chua-tung-yeu-anh/183481/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.