Chương 76: 《 Berlin 》(13) Ngẩng đầu khỏi vụ “Đĩa lậu”, Lan Sinh phát hiện, đã tháng tư rồi. Tiết trời tháng tư đẹp nhất nhân gian. Trước sau thanh minh những năm trước kia Tạ Lan Sinh đều ra ngoài ngắm hoa, thưởng thức đinh hương tại Thiên Đàn, hoa đào tại vườn bách thảo, hải đường tại kinh đô cũ, hoa mai tại núi Phượng Hoàng, anh đào tại đầm Ngọc Uyên, tại cả Bát đại xử. . . . . . Anh cũng thích hoa, thích cái đẹp. Hôm nay, Tạ Lan Sinh hỏi đại ảnh đế Tân: “Hai ta ra ngoài dạo chút nhé? Thời gian qua bận đến váng đầu, lâu lắm không nghỉ ngơi rồi.” Tân Dã gật đầu. Sau khi Tạ Lan Sinh nghe ngóng một vòng thì lựa chọn “Đại Giác Tự”, anh vươn tay ôm cổ Tân Dã, nhìn đối phương, cười: “Đến Đại Giác Tự ngắm ngọc lan nha.” Anh là mắt hoa đào điển hình, cười lên đuôi mắt híp dài ra. Tân Dã: “. . . . . .” “Tân Dã, ” Tạ Lan Sinh nói, “Vài gốc ngọc lan tại Đại Giác Tự đã được trồng ở đó ba bốn trăm năm, người ta nói là bảo vật quốc gia, thậm chí là của toàn thế giới luôn, vừa đẹp lại thơm. Tân Dã, đi xem chút nha?” Yết hầu Tân Dã lăn xuống: “Vâng.” Tạ Lan Sinh nhẹ nhàng hôn một cái trên cằm Tân Dã: “Vậy đi thôi ~” Tân Dã cảm thấy Tạ Lan Sinh thật sự là muốn g**t ch*t y: “. . . . . . Ừm.” Đại Giác Tự nằm tại sườn tây chân núi khu Hải Điện, dựng từ thời nhà Liêu, là chốn thắng cảnh cổ kính của Bắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/independent-filmmaker-nha-lam-film-doc-lap/2884670/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.