“Em muốn ly hôn.” Tất Ngọc Nhi hấp hấp cái mũi, mở tủ quần áo ra đem quần áo của mình cầm lấy.
“Không cho phép!” Khúc Túc thả quần áo cô lại.
“Anh gạt người! Anh nói tùy thời cũng có thể.” Cô tròng mắt đỏ, tức giận rống to.
“Tại sao phải ly hôn?” Khúc Túc trừng mắt nhìn nước mắt của cô, cảm thấy tâm phiền ý loạn.
“Anh có cô gái khác.” cô tận mắt thấy.
“Anh không biết cô ta.” Anh nhíu hai đầu lông mày, cô lên án quá hoang đường, hẳn đây là trêu chọc ai mà dẫn đến thế này?
“Gạt người!” Bị tức giận lau đi nước mắt, “Anh biết hôm nay em về muộn, phải đi ra ngoài ăn.” Không nghĩ tới bị cô tận mắt nhìn thấy.
“Đừng cố tình gây sự.” Anh cũng còn không có cùng cô tính sổ.
“Anh gạt em anh đang ở nhà.”
“Anh không có lừa em, anh chỉ là không có nói cho em biết anh là ở công ty tăng ca.” Ông trời, hắn hiện tại hối hận!
“Anh còn nói xạo!” Cô tức giận được cầm gối đầu ném hắn, “Em muốn ly hôn!”
“Tất Ngọc Nhi ——” anh phát hỏa đem gối đầu ném vào trên giường, “Anh muốn có những cô gái khác, anh đây kết hôn với em làm gì?”
“Em sao biết...... Vậy...... Có lẽ là nhất thời thú vị, có lẽ là đã đến giờ...... Anh tại sao phải theo em kết hôn...... Em lại không có tiền...... Ô......” Cô rút giấy vệ sinh, lau nước mũi, thút tha thút thít hỏi.
“Em đang ở đây loạn kéo những thứ gì!”
“Phí phụng dưỡng nhớ rõ cấp cho em, em còn muốn tìm nơi ở.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-gian-tuyet-doi-phai-cao-trang-truoc/440540/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.