Thế giới trước kia của hai người.
Chủ tử: trà!
Đồng dưỡng phu: đến đây!
Chủ tử: nước tắm!
Đồng dưỡng phu: nấu xong rồi!
Chủ tử: đấm lưng cho ta!
Đồng dưỡng phu: vâng…
——— —————— ————————
“Thật ra thì… Ta cũng chỉ vô tình gặp được nàng… một lần mà thôi…” Thanh âm La Tam nhỏ xíu, run rẩy, chẳng có tia khí lực nào.
“Nói tiếp.” Ánh mắt của hắn, giống như băng và lửa hòa vào nhau.
La Tam chìm sâu vào trong kí ức: “Đó là một đêm đông chừng hai năm trước, một mình ta đi trên đường cái không một bóng người, gió lạnh gào thét, bệnh mắt hột mê ly… Ôi, khi đó, ta vừa đúng lúc bị bệnh đau mắt hột…”
Một thanh kiếm vô hình quét qua: “Nói trọng điểm.”
La Tam co rúm lại một chút, rất nhanh đã trở lại thực tế: “Đơn giản mà nói chính là mấy ngày ấy ta đang bị bệnh đau mắt hột, hết sức khổ não, đột nhiên có một ngày Hạnh Hoa xuất hiện trong tiệm của ta, chào hỏi ta một phen, chữa khỏi bệnh đau mắt hột của ta liền đi.”
“Chỉ chào hỏi liền đi?” Lòng bàn tay hắn túa ra mồ hôi.
“Đúng, đúng a… Chào hỏi và chữa khỏi bệnh đau mắt hột của ta liền đi.” Hắn thật sự không có nói láo nha.
“Nàng chào hỏi kiểu gì?” Cũng không thể là “Hắc, ngươi khỏe không, đã lâu không gặp, sau này còn gặp lại” chứ.
La Tam chỉ cảm thấy đầu đau lỗ tai cũng đau mắt cũng đau miệng cũng đau, đau đến mức hắn không muốn suy tư không muốn nghe không muốn nhìn cũng không muốn nói. Cho nên hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-duong-thanh-dong-duong-phu/175337/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.