Một đường quải đến quải đi, chạy thẳng xuống núi
Tiểu Sess vẫn luôn trầm mặc trong lòng ta đột nhiên lại nói "Ồ? Ngươi quả nhiên rất lợi hại..."
Có thể đột nhiên được Sess khen, mọi người hoàn toàn có thể tưởng tương ra bộ dáng cao hứng không ra cái gì của ta, vì thế dù đang chạy trối chết, ta lại cảm giác được miệng mình nhếch đến mang tai, vui vẻ nói "Đương nhiên đương nhiên..."
"Công phu chạy trối chết..."
Cạch oành! Ta gần như ngã xuống đất, đứng thẳng lên nói lớn "Ngươi không thể đem một hơi nói hết sao?"
Tiểu Sess nheo lại hai mắt vàng xinh đẹp óng ánh "Quả thật như thế"
Ta không thèm tranh cãi với hắn, đứng lên tiếp tục chạy. Sau đó nhìn thấy một ngôi làng nhỏ, hình như đang chuẩn bị hôn lễ, trên đường có rất nhiều người, ăn mặc đều thập phần giống nhau, không khí nhộn nhịp
Không biết có vị đại sư nào nói qua, tiểu ẩn cùng sơn đại ẩn cùng thị (Tojikachan: hình như có nghĩa là ẩn cư thì ở trên núi, chạy trốn thì ở trong cộng đồng người). Ta chạy đến đó, sau đó trốn tránh ánh mắt của những người này, vòng đến cửa sổ của một nhà. Hơn nữa giống kẻ trộm, trực tiếp mở ra tìm ở bên trong một kiện quần áo
Ta cởi áo khoác và quần, tiểu Sess ở một bên nhìn không nổi nữa "Hừ, con người có thể ở trước người khác phái cởi quần áo sao?"
Tạm dừng một chút, bởi vì nhìn tiểu Sess ở trong hình thái cẩu nhiều hơn là hình thái người nên trong lòng bất giác xem hắn thành tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-duong-thanh-sesshomaru/1557891/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.