Tiểu Sess hừ một tiếng, nhưng mắt vẫn nhìn ta. Nhưng ta biết, hắn không phải là đang nhìn ta, mà là đang nhìn kiếm...
"Ngươi muốn học?" Ta dừng lại, tra đao vào trong vỏ hỏi.
"Ai muốn học kiếm đạo từ nhân loại" Tiểu Sess quay đầu đi không để ý ta.
"Là ngươi chịu không nổi khổ đi, học kiếm đạo rất khổ a, hơn nữa ta cũng rất nghiêm khắc. Nếu ngươi sợ thì quên đi, dù sao yêu quái chỉ cần đứng một bên phóng yêu khí là được rồi, bất quá nếu gặp phải yêu quái so với ngươi có yêu lực không thua kém, hoặc là mạnh hơn ngươi, như vậy..."
"Ta học." Tiểu Sess lưu loát trả lời, nhưng trong thanh âm vẫn có sự kỳ quái.
"Gọi cô cô..."
Sưu! không thấy tiểu Sess. Ta bất đắc dĩ nhún nhún vai, xem ra chiêu uy hiếp này không thể dùng với hắn, nên đành kêu lên: "Được rồi được rồi, ta dạy miễn phí... coi như bồi tội vừa rồi ta phi lễ ngươi vậy"
Tiểu Sess tiếp tục trầm mặc, ta đã thành quen, trước tiên tìm một nhánh cây thẳng, sử dụng kiếm tước nó thành đao mộc, độ lớn rất thích hợp với vóc người tiểu Sess. Sau đó xé ra bộ quần áo bị rách kia, quấn tầng tầng vào một đầu đao mộc, chống cho bàn tay khỏi bị thương. Nhìn Sess nói: "Ngươi..." Móng vuốt có thể cầm đao sao?
Tiểu Sess nhảy lên, thành công biến thành một tiểu nam hài, nhưng cái đuôi và lỗ tai vẫn tồn tại. Ta cũng không dám cười hắn, nếu lại cười nó nhất định chạy.
Tiểu nam hài luôn đối đao kiếm cảm thấy hứng thú,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-duong-thanh-sesshomaru/1557898/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.