Lúc Chu Tiểu Bạch nhận được thiệp mời từ tay Cố Nhã, Tiểu Bạch không có vui vẻ mà chỉ ngây ra nhìn, nghe Cố Nhã cười đặc biệt xấu xa, “Haha… Đúng là duyên phận!”
Sáng hôm sau, Tiểu Bạch do dự hồi lâu, tiến đến trước mặt Mặc Duy Chính, “Tổng tài…”
Mặc Duy Chính không buồn ngẩng đầu lên nói, “Cà phê.”
Tiểu Bạch miệng vừa mở ra lại khép vào, xoay người đi pha cà phê, lúc đưa cà phê lại gọi, “Tổng tài…”
“Đưa cái này xuống tầng dưới.” Mặc Duy Chính đưa văn kiện phê duyệt xong cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lại đành thu hồi lời muốn nói, “Ai…”
Chờ Tiểu Bạch thở hổn hển quay lại, tổng tài mất tăm mất dạng, “Ôi…” Tiểu Bạch than thở, rút thiệp mời trong túi, không biết có phải tại tối có tiệc nên sáng nay tổng tài mới xử lý công việc gấp gáp thế không nữa? Mà hình như hôm nay tổng tài còn thay hẳn một bộ âu phục mới tinh, Tiểu Bạch dẩu môi, thì thầm, “Mặc đẹp cỡ nào, cởi hết cũng chỉ thế mà thôi…”
“Ai cởi hết?”
Tiểu Bạch sợ đến tim nhảy cóc một nhịp, nhìn Mặc Duy Chính đẩy cửa vào, vội chuyển đề tài đưa thiệp mời ra, “Tổng tài … Cái này…”
Mặc Duy Chính khẽ liếc mắt, “Hm… Cô chẳng phải muốn sao?” Vừa nói vừa quét mắt ai dè Tiểu Bạch không chỉ không mặc đồ công sở bình thường còn chơi nguyên một bộ đồ thể thao, “Quần áo của cô sao thế?”
“Haha…” Tiểu Bạch cười ngần ngại, chỉ chỉ thiệp mời, “Buổi tối tôi không đi được rồi…”
“Vì sao?” Mặc Duy Chính thật lấy làm kỳ, mấy hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-hu-nu-be-thang-thanh-cong/603625/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.