Bình minh đầu tiên sau ngày cưới, Minh Thư thức dậy, cái gương mặt ngỡ ngàng xen lẫn một chút mùi vị thất bại của Kỳ Tuấn ngày hôm qua đem lại cho Thư nụ cười đầu tiên trong ngày mới. Cô ngồi trước gương, quyết định từ này không xõa tóc nữa, mái tóc uốn xoăn phần đuôi yêu thích ngày nào Thư đã búi cao lên, Thư kẻ mắt hơi sậm làm điểm nhấn, trông cô càng tăng nét lạnh lùng. Thư mở cửa ra khỏi phòng, Kỳ Tuấn nằm co ro trên sofa, tay chân trầy trụa nặng nề, bê bết máu. Mấy lon bia trên bàn vẫn còn uống dở. Minh Thư mở tủ lạnh, không có gì ăn hết, địa chỉ nhà mới không có cappuccino ở phía đối diện như nhà cũ. Thư cảm thấy không có sự tỉnh táo nhất định, nhưng cũng từ lâu có đã ít dùng cà phê. Kỳ Tuấn giật mình thức dậy, anh chàng thấy cửa phòng mở nên bước vào và soạn đồ đạc ra để tắm. Minh Thư gọi thức ăn giao tại chỗ với pizza và một ly Latte macchiato. Dù thế nào thức uống này cũng không có nhiều cafein.
Ngồi trước mặt Minh Thư, Kỳ Tuấn vẫn nở nụ cười rất tươi:
- Chào buổi sáng, em yêu!
Minh Thư không trả lời, vẫn tiếp tục với phần pizza của mình. Kỳ Tuấn lấy một miếng:
- Pizza, ngon nhỉ!
- Bỏ xuống.
- Ơ... làm sao vậy?
- Là phần của tôi gọi. Muốn ăn thì tự gọi phần của anh đi.
- Nhiều thế này sao em ăn hết.
- Ăn không hết cũng không phải cho anh ăn. Bỏ xuống đi!
Minh Thư đứng dậy và rửa tay, cô bưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-lam-bo/1884329/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.