Tiêu Dĩ Thư đỏ mặt hỏi Lê Cẩn có thể mời cậu vào phòng không, đương nhiên Lê Cẩn sẵn lòng rồi, quả thực cầu còn không được ấy! “Vào đi, mau vào đi!” Lê Cẩn vội vàng đứng sang một bên để Tiêu Dĩ Thư vào. Hôm nay trông Tiêu Dĩ Thư có vẻ không giống bình thường, rất gợi cảm, tràn đầy quyến rũ, Lê Cẩn chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy hơi thở của mình nặng nề đi nhiều.
Bây giờ Tiêu Dĩ Thư vừa hồi hộp vừa thấp thỏm, hồi hộp là vì lần đầu tiên làm loại chuyện này, thấp thỏm là vì không biết có thành công không, hành động tự tiện dâng mình đến cửa này liệu Lê Cẩn có ghét không?
Lê Cẩn đóng cửa lại, sau đó gọi Tiêu Dĩ Thư ngồi xuống sofa nói chuyện, anh thấy Tiêu Dĩ Thư đến tìm mình vào lúc muộn thế này nhất định là có chuyện gì đó rất quan trọng muốn nói.
“Không, không ngồi đâu.” Tiêu Dĩ Thư hơi rối rắm, tay chân không biết để đâu mới được.
“… Ờ.” Lê Cẩn hơi thất vọng, không muốn ngồi xuống nói chuyện, vậy chắc là sẽ rời đi nhanh thôi.
Tiêu Dĩ Thư cứ đứng đó xoắn xuýt một hồi lâu, mãi mà không nói được gì, mặt thì càng lúc càng đỏ, khiến cho Lê Cẩn nôn nóng hỏi: “Tiểu Thư, mặt em còn đỏ hơn cả lúc mới về nhà, thật sự không có chỗ nào khó chịu chứ?” Nói xong, Lê Cẩn vươn tay muốn xem nhiệt độ thế nào. Từ sau lần Tiêu Dĩ Thư bị cảm, anh trở nên hay hoảng sợ giật mình, chỉ hơi gió thổi cỏ lay một chút đã lo lắng.
Sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-hoach-yeu-chong-cua-tong-tai-ba-dao/2390689/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.