Sau khi ăn xong món ăn của mình, cậu trả tiền và rời đi. Theo cảm nhận của cậu, nó là một ăn rất ngon, một món ăn được làm từ bột bên ngoài và bên trong là những thứ như tôm, thịt, giá đỗ, kimchi và có tận 3 loại khác nhau, khi ăn cái đó cậu phải chấm nước mắm, một loại nước mắm ngon pha với nước, nước cốt chanh,đường cát, một ít bột ngọt, cà rốt thái nhuyễn, ít ớt bằm nếu ăn cay.
Khi ăn xong, cậu cảm thấy rất thích nó, cả Fura lẫn Fure cũng vậy, nếu có dịp thì cậu chắc hẳn sẽ đến đây để ăn thêm một lần nữa, thậm chí họ còn tặng cho cậu 1 vé khuyến mãi, vì không thể tự dưng bỏ nó vào [Nhẫn Vật Phẩm] ở nơi đông người nên cậu quyết định cầm nó trên tay. Nhưng bây giờ vẫn chỉ mới 10 giờ sáng, về nhà quá sớm cũng không phải là việc gì tốt lành, cho nên cậu cũng định sẽ đi kiếm thêm một số món ăn khác để thưởng thức và truyện này sẽ mang tên 'Ougi và ẩm thức thủ đô' một khoảng thời gian.
Nhưng không, khi vừa bước ra khỏi cửa để chuẩn bị đi thì..
"Đứng lại kẻ trộm cắp kia!"
Một giọng nói được vang lên từ phía trước mặt cậu, nó vẫn còn khá xa nhưng cậu vẫn có thể nghe được, là một giọng nói nhẹ nhàng nhưng có sự mạnh mẽ trong đó, cũng là lúc một cô bé khoảng chừng 13 tuổi chạy với tốc độ nhanh băng ngang cậu kèm với nụ cười tinh nghịch. Không, không phải băng ngang cậu, mà khi cô bé
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-nam-giu-su-thong-thai-cua-solomon/2175050/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.