Trên đường đi đến trường, cả 3 cô trò chuyện vui vẻ với nhau trên đường đi, cũng ở bên 3 cô gái, 1 chàng trai 1 tay cầm chiếc cặp của mình và 1 tay kia thì đang che miệng ngáp.
"Anh chắc rằng mình đã học hết những thứ đó chứ?"
Cậu gặt đầu và trả lời bằng vài từ "à,ừm" rồi thôi. Trên đường đi, cô bé rất muốn hỏi cậu về nguồn cái thứ mà cậu toát ra, nó khiến cho cô bé khó chịu đến mức muốn nôn bửa, cái thứ đó có thể khiến cô bé bất tỉnh bất cứ lúc nào, cũng chính vì thứ đang toát ra là cậu, nên cô bé dồn hết khả năng của mình chạy lên ôm cậu. Dù nói rằng nó là ma lực thì rất khó tin, cô bé chưa bao giờ đọc, học về một thứ khó chịu gì như đó cả, nó thối đến kinh tởm.
"Nó không được biết đến trong những sách về ma lực mà mình đã học.." cô bé lẩm bẩm.
"Có chuyện gì vậy, Hibi-chan?"
Thấy vẻ mặt Hibi bỗng nghiêm túc, Yujin hỏi.
"K-Không có gì đâu." cô ve vẩy tay làm cho người khác biết mình ổn.
---------------------------------
Buổi kiểm tra vừa vào của cậu là môn Toán, mặc dù Yuji bảo rằng kiểm tra rất khó, nhưng cậu cũng thấy nó khá khó lắm, cậu chả bỏ lấy 1 câu nào.
Đối với Văn, là môn kiểm tra thứ 2 cũng vậy, cậu dễ dàng vượt qua nó nhờ mấy tiếng đồng hồ ở bên Hibi.
Lịch sử, một môn mà đối với kẻ lướt qua gì nhớ đó như cậu(thực chất là Sages),thì nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-nam-giu-su-thong-thai-cua-solomon/2175179/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.