Tử Ân tỉnh lại đã là trưa hôm sau, cô đưa mắt nhìn khắp căn phòng không chút ánh sáng biết mình vẫn đang bị nhốt, cô không đập cửa um xùm như lần trước, lặng lặng đi vào nhà tắm, vừa ngắm mình trong gương với đầy dấu hôn đỏ chói vài chỗ còn thâm tím lẩm bẩm!
"Nếu mình chết thì mọi chuyện có lẽ sẽ tốt hơn.
.
"
"Muốn chết sao! hửm"
Lục Diệp Thần như bóng ma đứng đằng sau phát ra tiếng khiến Tử Ân bất ngờ xoay người lại, mắt mở to nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt!
"Anh! anh! "
Hắn tiến sát lại phía cô, áp lưng cô vào tường lạnh lẽo, tay giữ chặt hai tay nhỏ của cô lên đỉnh đầu!
"Hình như tôi nhẹ nhàng với em quá"
Hắn định cúi xuống hôn môi cô lại bị cô né tránh xoay mặt đi chỗ khác khiến nụ hôn bị hụt!
"Bỏ tôi ra"
Lục Diệp Thần bị từ chối liền không tức giận, hắn vẫn giữ chặt tay cô, ép thân thể cường tráng lên thân thể lõa lồ kiều diễm, tay vòng ra mở nước!
Nước từ vòi hoa sen chảy xuống thấm ướt cả hai thân hình, kẻ cường tráng người xinh đẹp.
Nước chảy xuống cổ, xương quai xanh,.
.
men theo xuống vùng đất huyền bí kiến yết hầu hắn chuyển động liên hồi!
"Biến thái!.
cút! ra"
"Thật không ngoan để tôi phải dạy dỗ lại rồi"
"Anh! anh! muốn! gì! "
Lục Diệp Thần dựt phăng cà vạt trói chặt hay tay cô treo lên móc, tay đưa xuống xoa nắn nơi mềm mại của cô, áp môi bạc hôn sâu vào môi anh đào!.
"Ưm! ư"
Tử Ân bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-tam-than-biet-yeu/608607/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.