Nói đến đây, Thụy vương lại tiếc nuối nói:
"Đầu gỗ này, nhưng là có thể cho ngũ tẩu đệ mài sơ, cũng không biết lúc nào rảnh rỗi mà hoàn công."
"Ngũ ca!"
Lưu Đồng vừa vội vừa tức, tâm tình nguyên bản vốn có chút nhảy nhót, cũng bởi vì chuyện của Thụy vương mà lo lắng chen ngang.
"Không cần lo lắng."
Thụy vương cười cười, hỏi Lưu Đồng:
"Đúng rồi, đệ đột nhiên tới là có chuyện gì?"
Lưu Đồng cũng không tốt nói chuyện của mình, bỗng chốc chỉ cảm thấy tâm tình cái gì cũng không có.
Thụy vương so với hắn nhìn thông suốt hơn nói:
"Luôn có người phải làm việc này, cố hết sức không lấy lòng làm chuyện xấu... Ta đi làm, cũng không có gì."
Thụy vương đến gần Lưu Đồng, vỗ vỗ bờ vai của hắn:
"Chút chuyện ấy ta còn có thể ứng phó, đệ không cần quá mức lo lắng. Cùng lắm thì chính là, sau khi Thái tử khởi phục lại thiết kế ta một lần. Vừa vặn, ta cũng rơi cái thanh nhàn. Còn nữa, Thái tử cũng sẽ không thể làm quá mức, tốt xấu còn có phụ hoàng nhìn mà, hắn sẽ không nguyện ý ở trước mặt phụ hoàng gánh cái danh bạc tình với huynh đệ."
Lưu Đồng cảm thấy Nguyên Vũ đế bất công quá mức, trong lòng rất là khó chịu.
Nhưng hắn biết mình nhiều lời vô ích, chuyện mà Thụy vương quyết định, đệ đệ là hắn đây, liên tục khuyên cũng tuyệt không hai lời.
Chỉ có thể tin tưởng, Thụy vương có năng lực có thể xông qua đống hỗn tạp này.
Thụy vương vừa cười vừa hỏi hắn:
"Hôm nay, đệ đến đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the/1970522/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.