Editor: Bộ Yến Tử
Đám người Hiền phi gật đầu xác nhận.
Lời này của Nguyên Vũ đế có ý gì?
"Tuổi của Tiểu Cửu không nhỏ, luôn muốn có con trai." Nguyên Vũ đế nhàn nhạt nói một câu, vẫy vẫy tay: "Đi xuống đi."
Thường Nhuận Chi nhất thời hiểu ra.
Ý tứ chính là, nếu như nàng sinh nữ nhi, chuyện chỉ hôn không phải do nàng ngăn cản?
Thường Nhuận Chi thầm bĩu môi trong lòng, không nói nhiều.
Dù sao, cách lúc nàng sinh nở còn sớm, tốt xấu gì nàng còn có thời gian gần nửa năm nghĩ thấu đáo.
Thường Nhuận Chi thấp giọng lên tiếng, Lưu Đồng chống thân muốn đi đỡ nàng, Nguyên Vũ đế nhìn thấy, trừng mắt nhìn hắn hừ lạnh: "Người trong cung không hầu hạ được hả?"
Lưu Đồng không nói, chờ nâng Thường Nhuận Chi dậy mới chậm rãi nói: "Hồi phụ hoàng, nhi thần chỉ cảm thấy, nàng dâu đau bản thân cũng đau, ngược lại không cần mọi chuyện đều muốn hạ nhân đến làm."
Sắc mặt Nguyên Vũ đế có chút không ngờ: "Trẫm nhìn ngươi liền phiền lòng, đi xuống."
Lưu Đồng lên tiếng, đỡ Thường Nhuận Chi lại chỗ ngồi.
Tự Nhân xem xét sắc mặt Nguyên Vũ đế, ngầm cho đám nhạc công ánh mắt.
Trong điện lại tiếp tục náo nhiệt.
Thường Nhuận Chi để sát vào tai Lưu Đồng nhỏ giọng nói: "Hôm nay là tiệc sinh nhật của Quý phi nương nương, sao tại trường hợp như vậy nhắc tới tuyển tú?"
Đây không phải tự làm mình ngột ngạt sao?
Thường Nhuận Chi ngầm nói thầm, tuy rằng Nguyên Vũ đế đối với nữ nhân luôn luôn "Ai đến cũng không cự tuyệt", hậu cung giai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the/1970809/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.