Editor: Bộ Yến Tử
Lời Kim lão Tướng quân nói đứng ở điểm cao thượng, chuyện liên quan tới uy danh Đại Ngụy, trong khoảng thời gian ngắn Nguyên Vũ đế cũng không tốt lập tức làm ra đáp phúc.
Đối với Nguyên Vũ đế mà nói, hưng chiến sự, tất nhiên không phải ông ta hi vọng nhìn đến.
Tuổi tác Nguyên Vũ đế đã cao, khát vọng nhìn thấy một thế giới thái bình thịnh thế, tự nhiên không hy vọng đến lúc ông ta tuổi già, còn muốn thấy sinh linh đồ thán.
Ông ta muốn lưu hiền danh ở trên sử sách.
Cầu ổn, là thủ pháp ông ta lựa chọn xử lý mọi việc.
Ở trên chuyện bên trong Đại Ngụy, ông ta có thể sử chút thủ đoạn mạnh mẽ vang dội, cấp tốc giải quyết mâu thuẫn cùng tranh chấp. Tỷ như việc xử lý hành lang phía Tây, ông ta chỉ giáo huấn Thái tử một chút, nhanh chóng xử lý thiện hậu, thật không có khiến cho sự tình khuếch đại ảnh hưởng.
Nhưng trên chuyện đối ngoại, chuyện vượt qua phạm vi ông ta có thể khống chế, ông ta cũng không muốn đi đối mặt.
Giống như lúc này đây, Tiên Ti khởi binh.
Ngay từ đầu, viện quân xuất phát về Yến Bắc quan, quả thực ông ta có ôm một loại hi vọng người Tiên Ti có thể ở nhìn đến Đại Ngụy quân lực cường thịnh, biết khó mà lui.
Nhưng mà ông ta thật không ngờ, nhất thời do dự lại làm cho cục diện như bây giờ.
Hai quân chính thức đấu võ.
Tuy rằng chiếm ưu thế là Đại Ngụy, nhưng Nguyên Vũ đế vẫn không ngừng sầu lo.
Nếu chiến sự không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-the/1970830/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.