Kỷ Nhiên đi rất nhanh, lúc ra ngoài còn đụng phải ông Hình.
Ông Hình gọi cậu: “Đi vội vã như thế làm gì? Không phải lại gây thêm rắc rối cho chú đấy chứ?”
“Tôi có rỗi hơi thế đâu”. Kỷ Nhiên đi vài bước, chợt nhớ ra một chuyện, bèn quay đầu hỏi: “Vợ chú sao rồi?”
Có một lần trốn học, cậu nghe thấy ông Hình ngồi khóc trong phòng bảo vệ trường, không ngừng cầu xin bác sĩ qua điện thoại.
Một người bình thường rất hung dữ, lúc bật khóc chẳng khác nào trẻ nhỏ.
“Đi từ hai năm trước rồi”. Ông Hình cũng không buồn hỏi vì sao cậu biết. “Ngày nào chú cũng nhìn mày lượn qua cổng trường nhưng chẳng vào bao giờ, cứ tưởng hôm nay mày bỗng có lương tâm, cuối cùng vẫn trở về báo hại chú”
Kỷ Nhiên nói: “Được rồi, khỏi bám tôi nữa, tôi đi ngay đây”
Ông Hình nhìn thấy người theo sát phía sau, bèn nhướn mày đầy bất ngờ. “Sao mày lại dính vào cậu ta?”
“Ai dính với ai ta?”. Kỷ Nhiên lấy một điếu thuốc trong bao ra, đưa cho ông. “Cho chú này, coi như tạ lỗi, lần sau tôi tặng chú mấy bao ngon hơn. Đi nhé”
Ông Hình nhận điếu thuốc, không trả lời.
Lúc Tần Mãn lướt qua còn lạnh nhạt quét mắt nhìn ông một cái, sau đó gật đầu chào hỏi rồi mới tiếp tục đi theo người phía trước.
Ông Hình nhìn bóng lưng của họ, thầm than thở trong lòng.
Trông có vẻ bình thường, thật ra người sau còn biến thái hơn người trước.
Một đứa nóng tính, ba ngày chửi bới, đánh nhau với kẻ khác hai lần, còn người kia…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cua-toi-cuoi-cung-cung-pha-san/1993470/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.