Đến giờ tổ chức lễ kỉ niệm, sân khấu hội trường vẫn kéo rèm che như cũ, mở màn rất trễ.
Việc câu giờ này nằm trong dự đoán, Kỷ Nhiên ngồi tại vị trí của mình, nhàm chán lấy di động ra, gửi định vị vào nhóm trò chuyện ba người.
Nhạc Văn Văn:?!
Nhạc Văn Văn: Tiểu Nhiên Nhiên, sao bồ lại về trường trung học Mãn? Chẳng lẽ sau bao năm tháng, cuối cùng bồ cũng nghĩ thông, quyết định đốt trụi trường?
Kỷ Nhiên: Chuẩn, nhưng tôi làm mất bật lửa rồi.
Nhạc Văn Văn: Bồ đợi chút, tui lập tức mang đến cho bồ!
Hai người pha trò một lát, thành viên còn lại mới trồi lên.
Trình Bằng: Hôm nay là ngày kỉ niệm trường, bên đó gửi thiệp mời nhưng tôi bận chuyện đất đai nên không tới.
Nhạc Văn Văn: Tui cũng có nghe qua… Đợi đã, Tiểu Nhiên Nhiên cũng nhận được thiệp à?
Kỷ Nhiên: Ừ.
Nhạc Văn Văn lập tức bùng nổ.
Nhạc Văn Văn: Vì sao cái trường đó không mời tui?! Ba năm trung học bà đây chưa từng thi dưới một trăm bậc trong khối! Còn tuân thủ kỉ luật, từ trước tới nay không hề vi phạm nội quy!
Kỷ Nhiên: Cậu muốn đến thì đến, bây giờ đang tiến hành buổi lễ, đằng sau vẫn còn chỗ ngồi.
Nhạc Văn Văn không thật sự muốn đến, cậu chỉ cảm thấy bất công vì không nhận được thiệp mời.
Nhạc Văn Văn: Thôi kệ, còn lâu tui mới thèm tới! Đến lúc đó có em trai non tơ tỏ tình với tui thì sao? Nhưng bồ vẫn luôn ghét về trường Mãn cơ mà? Sao lại đồng ý góp mặt vậy?
Kỷ Nhiên vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-thu-khong-doi-troi-chung-cua-toi-cuoi-cung-cung-pha-san/1993474/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.