Vị cay nồng của whisky quẩn quanh nơi đầu lưỡi, Theodore nghe thấy giọng Aesop vang lên: "Chỉ cần cậu theo tôi trở về Thánh Vực để thỉnh tội trước thần linh, thì giữa chúng ta sẽ không còn là chuyện sinh tử."
Theodore nhìn thấy ngọn lửa được kết tụ từ thánh quang rừng rực cháy quanh thân Aesop, thiêu đốt không khí đến méo mó, đôi mắt vàng kim ấy giống như hai mặt trời đang bị nung đỏ trong lò luyện.
Khóe môi của Theodore càng cong lên sâu hơn, mang theo một tia giễu cợt gần như thương hại.
Quả nhiên, đã qua hàng nghìn năm, người anh em của anh vẫn cứ mang cái giọng điệu cũ kỹ ấy, cố chấp đến mức giống như ánh sáng sớm vĩnh hằng nơi vườn Eden, không hề thay đổi. Anh thậm chí có thể đoán được điều Aesop sắp nói tiếp theo là gì.
Khuôn mặt Aesop căng cứng trong ngọn lửa vàng đang nhảy múa, như một bức tượng thần hoàn mỹ nhất, không có lấy một dao động dư thừa, chỉ có đôi mắt đang bừng cháy và thánh diễm cuồn cuộn bùng lên quanh thân y mới phơi bày cơn thịnh nộ đang gào thét trong lòng.
Giọng y vang lên như dòng nham thạch cuộn chảy dưới tầng băng, nghiêm khắc và lạnh lẽo giáng xuống Theodore: "Theodore, là quỷ dữ đã dụ dỗ cậu, bóp méo tâm trí cậu. Tôi sẽ sửa chữa tư tưởng của cậu, thay cậu giáng xuống thiên khải một lần nữa, gột rửa sự nhơ bẩn của nhân loại. Chỉ khi ấy, mới có thể nhận được sự khoan thứ của Thần."
Aesop thực sự đã thốt ra những lời đó, và Theodore bật cười lớn.
"Dĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ke-thu-khong-doi-troi-chung-ma-cung-yeu-duong-trong-sang-a/2951336/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.