“Mùng chín tháng giêng?” Mắt Tần Dư Kiều mở to, nhìn vẻ mặt đứng đắn của Lục Cảnh Diệu: “Còn chưa đến một tuần nữa là kết hôn, anh đang đùa em à?” Bây giờ đã mùng mấy tháng gieng rồi, kết quả ngày tốt Lục Cảnh Diệu xem lại là mùng chín, Tần Dư Kiều nghi ngờ mở trừng hai mắt, cảm thấy Lục Cảnh Diệu đang nói đùa.
“Không phải anh đang bàn bạc với em sao? Mùng chín là ngày lành, vô cùng thích hợp cho nam nữ kết hôn, không khắc bát tự của chúng ta, vô cùng hợp.” Lục Cảnh Diệu lấy một quyển sách bìa vàng phía sau sô pha định lật cho Tần Dư Kiều xem.
Tần Dư Kiều ngước mắt nhìn Lục Cảnh Diệu, “Anh học xem bói từ lúc nào thế?”
Bởi vì Tần Dư Kiều kinh ngạc, Lục Cảnh Diệu giải thích sơ lược nguồn gốc của quyển sách này: “Nhà họ Lục có một ông thầy chuyên chọn ngày lành, anh lấy sách của ông ấy xem một chút.”
Lục Cảnh Diệu đẩy thịt bò phi lê trên bàn nhỏ ra xa một chút, sau đó mở sách ra trước mặt Tần Dư Kiều: “Em xem, ngày này rất tốt, phía trên còn viết nếu nhà trai hơn nhà gái tám tuổi, vậy lại càng đại cát trong đại cát.”
Ánh mắt Tần Dư Kiều lóe lên: “Sách này anh viết à?”
Lục Cảnh Diệu xem thường lời nói của Tần Dư Kiều, lúc muốn nói tiếp, Tần Dư Kiều khom người định lấy thịt bò bị Lục Cảnh Diệu đẩy ra xa, sau đó… với không tới.
Lục Cảnh Diệu không nhìn nổi, bưng thịt bò đến đặt trên hai chân ngồi xếp bằng trên ghế sô pha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ken-ca-chon-canh/2512119/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.