Thời tiết ở Edinburgh hiếm khi tốt như thế này, giữa trưa ánh mặt trời rực rỡ thậm chí có hơi chói mắt, nhưng Quả Quả chỉ cảm thấy thế giới lạnh như băng. Cô quay đầu nhìn đứa bé đang ngoan ngoãn ngủ trong nôi, đó là khoảng không gian ấm áp duy nhất trong lòng cô.
Mọi thứ trong căn phòng này đều là do Lục Lục mua về, nôi trẻ em, đủ loại sữa, đồ chơi được chất đầy trong phòng, quần áo đẹp đẽ.... Trong đó còn có cả mấy bộ lễ phục dạ hội xinh đẹp, Quả Quả không nhịn được giễu cợt, cô không ra khỏi cửa, những thứ quần áo xinh đẹp này dùng làm gì?
Lúc này cô giống như một con chim hoàng yến được Lục Lục nuôi trong lồng, nhưng cô lại không muốn làm con chim hoàng yến ấy. Cùng là một mặt trời, nhưng cảm nhận khi ở ngoài và ở trong này hoàn toàn khác nhau.
Lục Lục mời một người phụ nữ SriLanka chỉ biết nói tiếng Hindi chăm sóc Quả Quả và đứa bé. Ban ngày sau khi Lục Lục rời đi cô ấy mới tới đây. Cô gái này rất chịu khó, chăm sóc bé con vô cùng chu đáo, hàng ngày lúc ôm bé con ra ngoài phơi nắng cô ấy sẽ hát một vài bài hát mà Quả Quả nghe không hiểu.
Bé con thiếu canxi, Lục Lục liền bảo người phụ nữ SriLanka kia mỗi ngày phải ôm bé con ra ngoài phơi nắng mấy tiếng. Lục Lục cũng từng nói với Quả Quả y như vậy: "Quả Quả, hôm nay mặt trời rất tốt, em có thể ra sân phơi ngồi một chút, không phải trước kia em rất thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ken-ca-chon-canh/2512130/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.