Sau một đêm ngon giấc, Tư Hàn Tước bị hương thơm ngọt ngào đánh thức.
Thân thể mới thức tỉnh tựa như từ từ trồi lên khỏi mặt biển yên lặng và hùng vĩ, trái tim thư thái thoải mái, thể xác và tinh thần ổn định sẵn sàng nghênh đón một ngày mới.
Anh từ từ mở mắt, đôi mắt đen nhánh mang theo tia ngái ngủ, lông mày hơi nhíu lại, cảnh vật xung quanh cũng từ từ thu vào tầm mắt.
Đây hình như là… bệnh viện?
Tư Hàn Tước khẽ giật mình quay đầu lại, môi lập tức dụng phải một thân thể nhỏ nhắn mềm mại.
Là kẹo dẻo gấu đang say ngủ.
Đường Tiểu Đường ngủ ngon lành. Nó nằm trên cổ chủ nhân, cái mông nhỏ cong cong hướng lên trời còn đầu to thì dựa sát sườn mặt chủ nhân. Bởi vì ngủ rất say, hô hấp của nó dường như rất nhẹ, thoạt nhìn vẫn là bộ dáng không động đậy. Tư Hàn Tước vươn tay sờ sờ, nhặt nó lên nắm trong lòng bàn tay.
Kẹo dẻo gấu ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay anh, đầu mềm oặt gục xuống, một bộ mệt mỏi uể oải còn chưa muốn tỉnh dậy.
Tư Hàn Tước lật qua lật lại nhóc gấu dẻo, trong đầu hiện lên một hình ảnh mơ hồ.
Dường như anh nhìn thấy kẹo dẻo gấu nhảy từ tủ xuống, vẻ mặt lo lắng bổ nhào vào lòng anh??
Tư Hàn Tước nghi ngờ chọc chọc bụng bự của Đường Tiểu Đường.
Kẹo dẻo gấu vẫn không nhúc nhích.
Là ảo giác à.
Là ảo giác phải không?
Vẻ mặt của Tư Hàn Tước trầm xuống, nhìn đầu kẹo dẻo gấu lắc qua lắc lại.
Đường Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-deo-gau-thanh-tinh-cua-chu-tich-ba-dao/1731154/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.