Sau cơn mưa trời lại sáng, hoa cỏ bị sương sớm gột rửa, những chú chim bay nhảy trên cây ngô đồng, cất giọng hót líu lo.
Sau khi An Vu nói xong, văn phòng phút chốc chìm trong im lặng.
Giáo viên tuyển sinh có chút ngờ nghệch: "Em muốn chuyển lớp?"
"Lớp 12 là lớp có thành tích tốt nhất trong khối lớp 11, bạn học An Vu em không cần phải từ bỏ quá sớm, điểm còn chưa có, ngộ nhỡ em thi tốt thì sao?"
Thầy giáo thật lòng thật dạ an ủi cô, ông cảm thấy An Vu chắc là đang sợ hãi, sợ hãi rằng điểm thi của cô không được tốt cho nên mới lựa chọn rời khỏi trước. An Vu nói: "Cảm ơn thầy ạ, em đã nghĩ kỹ rồi."
Thầy giáo có chút không thể hiểu được: "Nhưng mà, tại sao vậy?"
An Vu cúi xuống đầu, không nói gì. Đôi mắt cô nhìn xuống mặt đất, giày nhẹ nhàng nhúc nhích.
Thấy cô im lặng, thầy giáo loáng thoáng đoán được nguyên nhân.
Tống Băng đến Đại An là vào mùa đông năm ngoái, bà ta vừa đến đã ngay lập tức chèn ép những giáo viên lớn tuổi đã dạy ở Đại An nhiều năm, trực tiếp tiếp quản lớp thực nghiệm.
Bà ta thừa nhận mình theo đuổi chế độ giảng dạy cường độ cao bên trong, cạnh tranh, chèn ép, điểm số là tiêu chuẩn đánh giá của bà ta đối với người khác, mặc dù có một số học sinh không chịu nổi nên suýt chút nữa đã xảy ra chuyện. Nhưng ở chế độ này, trong kỳ thi cuối kỳ của khối lớp 10, các học sinh lớp 12 tưởng như đã vượt qua bài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-mach-nha-co-kieu/692476/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.