Xe của Đại viện chờ trước cổng trường, Mạnh Hành Du chân trước vừa lên xe thì liền hỏi tài xế, “Chú, tình huống của bố cháu thế nào rồi ạ?”
“Bị viêm ruột thừa cấp tính.” Tài xế khởi động xe chạy, rồi trấn an, “Cháu đừng có gấp, bà Mạnh cũng bị doạ nên mới muốn kêu cháu đến một chuyến.”
Vừa rồi ở văn phòng Hạ Cần nghe điện thoại, nghe thấy bà nội vừa khóc vừa sốt ruột, nói là cái gì bố vào bệnh viện đến nhanh lên, làm lòng của Mạnh Hành Du lạnh ngắt.
Cô từ nhỏ gặp chuyện gì cũng suy diễn ra nhiều thứ, hơn nữa giữa trưa không ai nghe diện thoại, lại phối hợp với lời nói của bà nội thì cô toàn nghĩ tới những chuyện không may mắn thôi, bây giờ nghe thấy là viêm ruột thừa thì Mạnh Hành Du ngồi sững sờ trên ghế, xe chạy qua một con đường mới hồi phục lại tinh thần, đúng là xoay như chong chóng, quả thật không cần quá kích thích.
Xe dừng ở ngã tư đèn có camera giám sát, Mạnh Hành Du nhanh chóng cài dây an toàn vào, giọng nói cũng bình thường lại, “Bố mẹ cháu khi nào về Nguyên Thành ạ?”
Tài xế nói: “Giữa trưa, quay về kịp cho một bữa tiệc.”
Mạnh Hành Du gật đầu, cũng không hỏi nhiều nữa mà chỉ giục tài xế đi nhanh lên.
Tới bệnh viện, Mạnh Hành Du gọi điện thoại cho bà nội, rồi đi thẳng đến phòng phẫu thuật.
Ông bà Mạnh ngồi trước cửa phòng phẫu thuật, mẹ Mạnh thì đang gọi điện thoại ở hành lang nói chuyện công việc.
Trên người bà còn mặc tây trang, trang điểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-no-xoai-sau-rieng/1655827/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.