Chương 13: Em cảm thấy có thể nha
Hứa Sênh Sênh nhân lúc Chu Nhiên không chú ý, nhẹ nhàng nhảy lên, đoạt cuốn vở ghi chép vật lý kẹp giữa hai ngón tay của Chu Nhiên.
Vật nặng trên tay biến mất, lực giảm bớt, Chu Nhiên cúi đầu nhìn Hứa Sênh Sênh đang cười đắc ý, khen ngợi: “Nhảy cao đó.”
“Chuyện nhỏ.” Hứa Sênh Sênh cướp được vở ghi chép cũng không làm ầm ĩ, lực chú ý bị hai người đang giằng co kia hấp dẫn, “Này, Chu Nhiên, Thẩm Diệc Bạch sinh học thế nào vậy?”
Chu Nhiên cảm thấy câu hỏi này rất nhàm chán, hỏi lại: “Cậu thấy sao?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Xem như tôi chưa từng hỏi.” Hứa Sênh Sênh nói xong, ngón cái và ngón trỏ khép lại, kéo qua miệng mình, tỏ vẻ mình sẽ không nói chuyện nữa.
Không khí như ngừng lại.
Chu Nhiên không muốn làm Lâm Tư Hàm mất mặt, duỗi tay lấy một viên kẹo trong tay cô, cầm lấy viên kẹo được bọc hoàn chỉnh tỉ mỉ xem xét, kẹo sữa vị muối.
Vung tay, viên kẹo tuột khỏi lòng bàn tay bắn lên cao, lên tạo thành một đường cong trong không trung sáng rực, sau đó thẳng tắp rơi xuống.
Chu Nhiên cười một tiếng, vững vàng bắt được viên kẹo rơi xuống, nói: “Cảm ơn nha.”
Lâm Tư Hàm thấy thế cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-sua-vi-muoi/1060093/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.