Chương 2: Em gái Lâm từ trên trời rơi xuống?
“Về rồi hẹn mình nha?”
“Hẹn chứ.” Lâm Tư Hàm cong cong đôi mi.
“Vậy cứ quyết định vậy nha, trở về nhắc mình. Đợi lát nữa mình sẽ đi đón Chu Nhiên.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ừm, về sẽ nhắc cậu. Chu Nhiên bị làm sao?”
“Không có gì, uống rượu với anh em tốt Thẩm Diệc Bạch, uống hơi nhiều nên say rồi.”
“Vậy Thẩm Diệc Bạch thì sao?” Lâm Tư Hàm giả bộ vô tình hỏi.
“Vẫn tốt, nghe Chu Nhiên nói, vẫn tốt. Không phải là còn có trợ lý sao? Cứ như vậy đi, bye.”
“Bye.”
Lâm Tư Hàm tắt video wechat, ngây ngốc một lúc mới nói với Đường Như: “Em đi dạo, lát nữa sẽ tự về khách sạn.”
Đường Như cũng không ngẩng đầu, chuyên tâm xử lý thư trong email, giơ tay làm chữ OK, vội vàng đáp lời: “Ừm ừm, nhớ về sớm chút, buổi tối nghỉ ngơi cho tốt.”
Tường gạch vừa mới xây cao không qua đầu người, ở chân tường trồng những loại cây cảnh mà Lâm Tư Hàm không biết tên, trong không khí ẩn ẩn mùi của ô liu.
Không hề giống với những cây long não ngày xưa trường học vẫn trồng, chỉ thấy lá xanh mà không có hương.
Cách biển ngày càng gần, tiếng sóng biển ngày càng lớn, tiếng sóng va vào đá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/keo-sua-vi-muoi/1060110/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.