Chuyện này, đã xảy ra tại hiện trường quay phim, mặc dù không thể loại trừ khả năng xảy ra ngoài ý muốn, nhưng yếu tố con người cũng chiếm phần lớn. “Hôm nay mọi người đều về trước nghỉ ngơi đi.” Hứa Hân nhìn hành động của Đường Ninh cách đó không xa, lại nhìn cánh tay bị thương của Đường Ninh, vẻ mặt cô ta khá bình thản, bởi vì cô ta biết rằng cho dù chuyện này có điều tra kỹ lưỡng cũng không thể điều tra ra cô ta, việc này làm nhiều rồi, tự nhiên đã có kinh nghiệm. Cô ta không thể chịu đựng được sự kiêu ngạo của người khác…
Sau khi trở về phòng, Lâm Thiển vội kiểm tra vết thương của Đường Ninh, thấy cánh tay chỉ có chút trầy xước, mới thở phào nhẹ nhõm: “Cũng may không bị thương nặng, như thế em cũng có thể nói rõ với Mặc tổng rồi.”
“Vốn dĩ chỉ là vết xước hoàn toàn nhẹ.” Đường Ninh trả lời, cô cố gắng chịu đựng việc nước khử trùng đốt trên vết thương, trên trán chảy ra một ít mồ hôi lạnh.
Lâm Thiển vừa giúp Đường Ninh xử lý, vừa dò hỏi Đường Ninh: “Chị cho rằng là ai làm?”
“Bây giờ vẫn chưa nhìn ra được gì, sau này phải cẩn thận hơn.” Đường Ninh thẳng thừng nói, nhìn trên người Lâm Thiển quần áo vừa bản vừa ước, lập tức nhắc nhở cô ấy: “Mau đi tắm đi.”
“Em biết, nhưng việc này thật sự không cần phải nói với Mặc Tổng?” Lâm Thiển lần nữa trưng cầu ý kiến của Đường Ninh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/2093484/chuong-1038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.