Chương 848:
Phương Duyệt nhìn quanh văn phòng của Mặc Đình và gật đầu: “Thích…”
Đường Ninh định đưa cho cô bé mấy viên kẹo đã chuẩn bị sẵn, nhưng tiểu Duyệt Nhi lại trực tiếp nắm lấy góc quần của Đường Ninh: “Dì ơi… Duyệt Nhi vừa… vừa… nhìn thấy…”
“Nhìn thấy gì?” Đường Ninh cúi đầu, kiên nhẫn nghe Phương Duyệt lắp bắp.
“Cái dì đó.”
“Dì nào?”
“Đó là… đó là…” Phương Duyệt không thể giải thích rõ ràng nên đã kéo Đường Ninh ra ngoài. Đường Ninh bị Phương Duyệt kéo đi trong sự nghi ngờ, đi thẳng đến cửa phòng chò của nghệ sĩ.
“Sao vậy? Duyệt Nhi.”
Qua cánh cửa được che kín một nửa, Phương Duyệt chỉ vào chiếc túi tròn có họa tiết con nai trên bàn trang điểm và nói với Đường Ninh: “Ngày mẹ bị chó cắn, Duyệt Nhi đã nhìn thấy chiếc túi này…”
Đường Ninh nghe xong, sửng sốt một chút, liền hỏi: “Ý của con là, buổi tối Thanh Thanh bị chó cắn?”
“Dạ, dì kia đi ngang qua cửa mang theo chiếc túi này, Duyệt Nhi nhìn tháy, nó rát đẹp, Duyệt Nhi thích nó, Duyệt Nhỉ lại nhìn thấy nó vừa rồi, dì đó đã xách chiếc túi này vào…”
Đường Ninh chống lại sự kích động trong lòng, không thò đầu vào trong, cô chỉ bình tĩnh dẫn Duyệt Nhi đi, bởi vì số phòng của Tống Hân được viết trên cửa phòng chờ.
Một đứa trẻ có ấn tượng sâu sắc nhất về những gì nó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/2093800/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.