quán ăn bình dân được thiết kế theo kiểu nhà tre, lợp mái tranh,với mong muốn lưu giữ những hình ảnh xưa cũ tốt đẹp vì thế món ăn cũng đậm chất thôn quê, dân dã và giản dị. buổi tối lại càng lung linh dưới ánh đèn điện
" quán này tốt chứ?" Mặc Nhiên hỏi
" ừ" nó đang mải ngắm xung quanh nên trả lời qua loa
" chúc hai người ngon miệng" người phục vụ lễ phép cúi người rồi đi vào trong
" cảm ơn" bọn nó đồng thanh đáp
hai đứa đều có tâm hồn ăn uống thì chẳng lấy đâu ra chê cái gì. chớp mắt đã xơi xong cả 7 món ( phục hai vị này!).
ăn xong tâm hồn cũng rạng rỡ hẳn nó đề nghị
" đi chợ đêm đi"
" ok"
cả hai đập tay rồi tiến hành luôn
===========**=================
chợ đêm,
mọi người qua lại đông đúc, hai bên những rạp hàng xếp ké nhau bày đủ mọi thứ từ quần áo đến giày dép rồi cả các trò chơi trúng thưởng nữa, vô cùng nhộn nhịp và vui
những hàng đồ ăn thì đứng ở mọi chỗ miễn có người nhìn thấy là ok.
bọn nó tiêu chí ghé mỗi quán một ít nên đi đến cuối chợ cũng đã no nê.
gần đêm mọi thứ cũng đã thưa thớt và vắng vẻ hơn nhiều lúc đầu bọn nó chơi cũng mệt nên quyết định về.
đợi cô nàng bắt xe xong nó mới an tâm rời đi
==========**==============
tại nhà,
cơn đau bụng liên tiếp ập đến, nó quằn quại trên giường, lăn qua lăn lại mà vẫn không dịu đi, tay ôm bụng đau đớn kêu " a...a đau quá đi...trời ơi... sao lại đau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-gia-co-vo-tinh-nghich-yeu-em-mat-roi/2124302/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.