Đối mặt với sự bạo ngược, chuyên quyền, độc đoán, gây sự vô cớ của Y Đồng, còn cả sự chua ngoắt, hung tợn đến biến thái của bà mẹ vợ, Văn Bác luôn cảm thấy vô cùng bất lực, luôn sống trong một cuộc sống cực kỳ tồi tệ.
Văn Bác nghĩ đến việc trả thù, trả thù họ, ăn miếng trả miếng. Nhưng, sau khi cân nhắc kỹ càng, anh cảm thấy đó dường như không phải là những việc mà một người đàn ông chân chính nên làm. Đúng như Trương Manh đã nói,một người đàn ông chân chính là phải biết mở rộng tấm lòng, phải khoan dung độ lượng.
Thế là Văn Bác quyết định sau này nhất định phải yêu thương, quan tâm và chiều chuộng vợ mình, phải biết dỗ dành cho cô cảm thấy vui, toàn tâm toàn ý phục vụ vợ. Không chỉ thế, bản thân mình còn phải quan tâm hơn nữa đến bố mẹ cô, dùng tình yêu của mình để cảm hóa vợ.
Văn Bác đi làm về, thấy Y Đồng không có nhà, anh nghĩ chắc vợ lại sang nhà mẹ đẻ rồi. Kể từ sau khi kết hôn, về cơ bản, Y Đồng gần như chẳng ở nhà được mấy hôm, ngày nào cũng về nhà mẹ đẻ.
Trước đây, Văn Bác từng oán thán, kết hôn rồi thì phải sống trong gia đình riêng của mình, phải cho ra dáng đã kết hôn, thế mà vợ từ sáng đến chiều cứ ở lì bên nhà mẹ đẻ, như thế còn ra thể thống gì?
Mặc dù Văn Bác cảm thấy rất khó chịu trong lòng nhưng nghĩ đến việc sau này phải tạo mối quan hệ hòa thuận với vợ, anh lại nhẫn nhịn rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-ly-hon/285042/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.