Thẩm Trầm gật đầu, nghiêm túc nói: “Tôi có nguyện vọng được ngồi vào vị trí Tổng giám kỹ thuật của công ty trong nước, cũng có thể đầu tư vào hạng mục tôi đang theo đuổi. Hơn nữa tôi hi vọng có thể sống ở thành phố này vài năm, bởi vì đây là nơi tôi đã sinh ra, cho đến tận khi sáu tuổi tôi vẫn sống ở đây. Thế nhưng bên trụ sở chính nói, chỉ khi tôi kết hôn ở trong nước mới có khả năng đạt được những điều này. Vì thế tôi cần một người vợ”.
Trong lúc anh ta nói chuyện, Ất Ất vẫn nhìn vào mắt anh ta. Ánh mắt đó đơn thuần trong suốt, không giống đang nói dối.
Ất Ất nói: “Bà ngoại tôi mắc bệnh nặng, nhiều nhất cũng chỉ kéo dài được hai năm. Tâm nguyện lớn nhất của bà là thấy tôi lập gia đình, mà tôi tìm rất lâu vẫn chưa thấy người phù hợp”.
“Tôi rất vinh hạnh được làm người mà cô cảm thấy phù hợp” – Thẩm Trầm nói.
“Tôi cũng rất vinh hạnh khi anh đã chọn tôi” – Ất Ất rút một tờ giấy từ trong túi ra, “Đây là tất cả những gì mà chúng ta đã nói trước đó, được không? Anh xem có cần bổ sung thêm gì không?”.
Đó là bản hợp đồng thỏa thuận trước hôn nhân có kỳ hạn ba năm giữa hai bên, liên quan đến bảo hộ tài sản trước hôn nhân, về hệ thống AA(1),về phân chia việc nhà, về tự giới hạn bạn bè, còn có, về giao ước ngày cuối tuần của vợ chồng.
(1)AA là từ viết tắt của [All Average], có nghĩa các hoạt động hay chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhan-duyen-con-dang-do/1476245/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.