Cố Tĩnh Trạch lại ngẩng đầu lên: "Làm sao vậy?".
“Anh…… Anh không mặc quần áo quá kỳ cục, trong căn phòng này không chỉ có một mình anh!".
Cố Tĩnh Trạch đạm nhiên nhìn cô: "Anh cho rằng như vậy em đã quen, dù sao chúng ta cũng ở cùng nhau thật lâu".
“Anh…… Quen cái rắm".
Vĩnh viễn cũng không thể quen!
Cố Tĩnh Trạch nhìn giận dỗi ôm hai đầu gối mình ngồi ở chỗ kia, cười, thò lại gần nói: "Làm sao vậy…… Em nhìn thấy anh, cảm thấy không thoải mái à?".
“Em……”
Cố Tĩnh Trạch nói: "Không phải em nhìn thấy anh cởi quần áo, sẽ có cảm giác gì với anh chứ?".
Lâm Triệt đỏ mặt lên, quay đầu lại kêu lên: "Ai đối có cảm giác với anh!".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Vậy em sợ cái gì, anh cho rằng, chúng ta ở cùng một chỗ lâu như vậy, hẳn là sớm thành thói quen, tỷ như, cho dù hiện tại em cởi sạch quần áo đứng ở trước mặt anh, ta cũng sẽ không có một chút cảm giác".
“Ha……” Lâm Triệt trừng mắt Cố Tĩnh Trạch.
Thấy Cố Tĩnh Trạch hơi hơi liếc cô một cái: "Không tin em thử xem".
“……” Mặt Lâm Triệt lại lần nữa đỏ lên, trốn xa chút, nói với anh: "Anh tránh ra!".
Cố Tĩnh Trạch thò qua: "Thật sự, em phải tin tưởng anh".
Tin anh mới là lạ, lưu manh, người xấu!
“Ngươi gần chút nữa em sẽ kêu lên!".
“Em kêu đi, người bên ngoài cũng sẽ cảm thấy chúng ta đang tăng tình thú giữa hai vợ chồng".
“Em……”
Cố Tĩnh Trạch nhìn khuôn mặt nhỏ của cô nhăn thành một đoàn, cảm thấy thật là cực kỳ thú vị,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong-ong-xa-yeu-het-long/2375366/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.