Nhận ra được là khí tức của anh, còn ở trong ngực anh cọ cọ, tìm một tư thế thoải mái hơn.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô vợ bé nhỏ của mình, dương khóe miệng lên, anh rất thích cô như vậy, trong lúc ngủ, không có chút phòng bị nào mà chỉ có ỷ lại.
Hoa Ngọc Thành ôm Cao Thanh Thu từ phòng tắm đi ra, đưa cô nhẹ nhàng thả vào trên giường lớn của phòng ngủ.
Mới vừa nằm lên giường, Cao Thanh Thu liền tìm một tư thế thoải mái, Hoa Ngọc Thành nhìn cô nhóc trước mặt than thở, nói: "Con heo ngốc, lần sau không cho em ăn nhiều như thế nữa.”
Thân thể của anh còn đang trong thời kỳ khôi phục, thiếu chút nữa thì không ôm được cô.
Cao Thanh Thu ôm lấy gối, ngủ rất thoải mái, cũng không để ý đến anh.
Hoa Ngọc Thành ngồi xuống bên cạnh, giúp cô kéo chăn lên.
Nhìn bộ dáng ngủ vô lo vô nghĩ của cô, không nhịn được cúi đầu xuống, hôn lên môi cô.
Anh nhớ tới lúc mình mới vừa quen Cao Thanh Thu, khi đó chân còn chưa khỏe, muốn ôm cô cũng không thể ra sức.
Anh sẽ thường xuyên có cảm giác mình vô dụng.
Nhưng bây giờ không giống như vậy nữa, việc anh có thể làm rất nhiều, rốt cuộc không cần giống như trước cần cô phải phục vụ anh nữa.
Cao Thanh Thu đang ngủ ngon lành, lại bị báo thức của điên thoại đánh thức.
Mặc kệ có bận rộn thế nào đi nữa, nhưng hàng ngày cô đều muốn đúng giờ đăng bài viết mới.
Gần đây mới có thói quen buổi tối sẽ ngủ một lát rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong/2094292/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.