Cao Thanh Thu nói, "Nghe nói cô đi nói xấu tôi với chồng của tôi?"
Vũ Minh Hân không có chút chột dạ nào, vênh mặt đáp trả " Tôi cũng chẳng bịa đặt gì, làm sao, cô chột dạ à? Tại sao Hoắc Chấn Đông lại giúp đỡ cô, chảng lẽ không nên giải thích một chút sao?"
"Coi như tôi giải thích, cũng không phải giải thích với cô chứ?" Cao Thanh Thu nhìn chằm chằm cô ta, "Không biết chuyện gì mà đã đi nói linh tinh, có tính là đang khích bác ly gián hay không?"
"Tôi chẳng làm gì thẹn với lòng hết." Vũ Minh Hân nói: " Chú Hoa tốt với cô như vậy, cô lại dám cùng người đàn ông khác dây dưa không rõ, có gì mà không thể nói chứ? Cao Thanh Thu, nếu không muốn người ta nói thì trừ khi mình đừng làm, coi như cô tìm đến tôi thì sao nào? Cô dám " mèo mỡ " vụng trộm mà không dám thừa nhận à? Làm sao, bởi vì tôi cáo trạng, lại muốn bảo Hoắc Chấn Đông đến gây phiền toái cho tôi sao? Cô dám làm gì tôi thì cứ chống mắt lên mà nhìn, nhìn xem Chú Hoa sẽ dậy dỗ cô như thế nào."
Cao Thanh Thu đến tìm mình chắc chắn đã bị Hoa Ngọc Thành cảnh cáo nên mới tức giận tìm mình tính sổ.
Vũ Minh Hân nhìn Cao Thanh Thu như vậy, trực tiếp công kích cô.
Cô ta cũng không tin, Cao Thanh Thu còn dám để cho Hoắc Chấn Đông tìm đến mình.
Vũ Minh Hân chính là muốn để cho chuyện của Cao Thanh Thu và Hoắc Chấn Đông ầm ĩ lên, để cho hai người kia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong/2094935/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.