Hoắc Chấn Đông nhìn lướt qua Nhiếp Vân Đóa, anh ta cũng đã nghe qua chuyện Nhiếp Vân Đóa bắt nạt Cao Thanh Thu, bị Hoa Ngọc Thành dạy dỗ một trận.
Anh ta ngồi xuống ghế sa lon, không có nói gì chỉ trích Nhiếp Vân Đóa mà lại quan tâm nói: ” Gọi bác sĩ tới xem một chút đi.”
Hoa Ngọc Thành cùng Cao Thanh Thu từ trên lầu đi xuống, liền nghe được Hoắc Chấn Đông giúp Nhiếp Vân Đóa tìm bác sĩ.
Trong con ngươi đen nhánh của Cao Thanh Thu có thêm mấy phần giễu cợt, không nghĩ lúc này Hoắc Chấn Đông còn rất quan tâm Nhiếp Vân Đóa, lại còn gọi bác sĩ cho cô ta.
Cao Thanh Thu nói: ” Em không muốn đi vào đấy đâu.”
Tránh để nhìn thấy hai người kia, cô sẽ sinh ra xung động muốn đánh người.
Hoa Ngọc Thành nhìn cô một cái, nắm tay cô, ” Có anh ở đây.”
Anh dắt Cao Thanh Thu vào cửa, Cao Thanh Thu nhìn thấy Hoắc Chấn Đông cùng Nhiếp Vân Đóa, ánh mắt rất lạnh giá, giống như nhìn kẻ thù truyền kiếp.
Không sai, chính là kẻ thù truyền kiếp!
Một kẻ giễu cợt cô, một kẻ muốn đánh cô…
Cao Thanh Thu vốn cho là Hoắc Chấn Đông cũng có có mặt tốt, nhưng bây giờ, cô bắt đầu căm ghét người đàn ông này rồi.
Anh ta cũng giống như Vũ Minh Hân, chỉ có thể dùng thân phận đi xác định vị trí người khác, một người đàn ông nông cạn không hơn không kém.
Thái độ lạnh lùng của Cao Thanh Thu làm cho sắc mặt Hoắc Chấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong/2095021/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.