Mà bây giờ, trong bụng đột nhiên có thêm sinh mạng nhỏ, dường như lại hóa giải một tia ngăn cách giữa anh và cô.
Cô biết, mình vẫn rất yêu Hoa Ngọc Thành, rất yêu rất yêu.
Muốn cùng anh vĩnh viễn ở chung một chỗ, muốn cùng anh sinh ra sinh mạng nhỏ thuộc về bọn họ.
Hoa Ngọc Thành hướng về phía Cao Thanh Thu nói: “Muốn ăn cái gì?”
“Cái gì đều được sao?” Cao Thanh Thu nói: ” Em muốn ăn đồ chua dì Ngô làm.”
“Được.” Hoa Ngọc Thành nói với Cao Thanh Thu: ” để anh bảo bọn họ làm.”
“Không có việc gì, em có thể tự đi xuống.” Cao Thanh Thu nói với Hoa Ngọc Thành.
Anh giúp cô mặc quần áo xong, dắt tay cô từ trên lầu đi xuống, đặc biệt đi thang máy, Hoa Ngọc Thành nói: “Sau này không được đi cầu thang bộ nữa, phải đi thang máy.”
“Tại sao?” Cao Thanh Thu cảm thấy buồn cười.
Hoa Ngọc Thành nói: “An toàn.”
“…”
Bọn họ mới vừa từ trên lầu đi xuống, liền thấy bà Hoa tới rồi, bà ấy nhìn thấy cô gọi “Thanh Thu.”
Nghe nói Cao Thanh Thu té xỉu, bà Hoa vội vã chạy về, ” Con thế nào rồi? Mẹ nghe nói con té xỉu, không có sao chứ.”
Cao Thanh Thu gật đầu, ” Con không sao đâu ạ.”
bà Hoa đi tới, đánh giá Cao Thanh Thu, rất lo lắng nhìn Cao Thanh Thu và Hoa Ngọc Thành, Hoa Ngọc Thành nói với mẹ mình: “Thanh Thu mang thai rồi, vừa rồi vợ con chỉ mệt quá nên ngủ thiếp đi thôi.”
Rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ket-hon-nhanh-chong/2095061/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.